30 Apr 2014

Cath Kidston hand cream

My friend in Thailand presented me when I visited her. This brand is also famous in the UK and you can check at www.cathkidston.com




29 Apr 2014

Thailand trip 2014 - Ngày 1 và 2




Chuyến đi thần thánh:

1. Đi 2 tuyến xe bus chính free. Tuyến bus từ sân bay về guest house là tuyến bus free. Đỡ tốn ghê

2. Dạo đầy đủ thể loại chợ đêm và đi chợ hoa ban đêm

3. Bị lạc đường luôn có người dẫn về tận guest house. Đó là những người qua đường tốt bụng, dễ thương. Đi tuk tuk có người trả tiền giùm mặc dù chỉ mới quen.

4. Đem dc chai pepsi về VN uống cho đã ghiền

5. Ở guest house 5 ngày 4 đêm giá chỉ 487k VND. Căn phòng dc nghe tiếng chim hót vào sáng sớm và tối dc nghe tiếng tắc kè kêu :v

6. Viên thuốc thần thánh ;)

7. Xin xâm ở chùa nước ngoài :D. Quẻ xâm ko dc tốt cho lắm hiu hiu hiu

8. Ăn sáng lúc 10h, ăn trưa lúc 15h, ăn tối lúc 23h

9. Xuất hiện dáng ngồi bụi đời :(

10. Thấy tây balo tắm xong quấn cái khăn ngang người đi trong guest house :))

11. Xin đi nhờ wc tại nhà người dân ở khu China Town :(

12. Thewet cuối cùng là phát âm thế nào mới đúng đây ta?

Lần thứ 2 quay trở lại đất nước đáng iu này. Lần này thực sự là sự trải nghiệm đủ thứ cảm giác. Cảm giác lần đầu tiên ở guest house ở 1 khu phố mà ko có ng VN nào ở. Được vô tình khám phá những tuyến xe bus "thần kì" thuận tiện miễn phí, là những điều mới mẻ khi hòa mình cùng với đời sống của người dân. Sự may mắn không nói nên lời, từ viên thuốc của một cô bé tốt bụng trên bus đã cứu sống mạng mình, đến chơi những nơi mà chắc cũng ít ai chịu đi, có những tấm ảnh kỉ niệm tuyệt với. Di chuyển nhiều nhất vẫn là bus trong suốt hành trình, không hề có GPS, chỉ dựa vào đống maps đã search từ trước, cộng thêm đi tới đâu cứ hỏi tới đó. Cứ mỗi lần đứng lớ ngớ hỏi tên đường, mọi người xung quanh lại cãi nhau om sòm, hội ý lại xong sẽ có người chỉ đúng hướng để đi. Đi bộ liên tục trong điên cuồng. Mỗi tối được trở về với "thế giới văn minh", cảm giác thật là sung sướng điên loạn. Cảm giác ngồi đợi ở trạm bus tầm lúc 10h đêm để trở về dc tới guest house trong hồi hộp, rằng hết bus là lết bộ tuôn ra nước mắt quá. Có bị bể kế hoạch so với ban đầu nhưng cũng đi tham quan đủ nơi, đi chùa, đi hết những khu lớn, ăn uống la cà với pepsi "thần kì", shopping theo đúng nghĩa và có cả Boots membership card nữa ;). 

Làm rớt balo 2 lần, xong hốt hoảng chạy đi tìm. Lúc làm thủ tục đóng mộc trục xuất khỏi đất nước này, bạn mình thì dc hải quan gọi vào phòng riêng với lí do mặt ko giống trên passport :)). Đi ra ngoài đường, ai cũng hỉu nhầm và nói tiếng hoa, đến cả nhân viên sân bay cũng quất tiếng hoa với mình. Vác đống hành lí 25kg về tới nhà trong trạng thái tay chân muốn tách li. Hành lí xách tay thì gần 11kg. Ra tới sân bay, lăn ra ngủ thiệt ngon rồi bay về. Chân dán băng keo cá nhân đầy rẫy. 

Giữa đêm khuya, dc phòng kế bên gõ vào vách tường, bảo là "midnight, keep quiet pls", 2 đứa ngồi cười tủm tỉm. Wifi cùi bắp lết chậm ko nên hơi. Nói chuyện với 2 cô quen trên bus, họ hỏi Việt Nam có thuận tiện di chuyển du lịch ko. Mình bảo là nước của tao ko có MRT và BTS đâu nhá. Thế là 2 cô ấy mặt mũi trắng bệch ra, theo kiểu như hỏi là thế ko có 2 thứ ấy, dân tụi mài di chuyển bằng gì, sao mà sống dc.... :v

Nhưng bù lại vô tình gặp những người bạn dễ thương, họ chỉ đường, họ dẫn đường, họ đồng hành cùng chuyến tham quan, họ bắt giùm taxi, họ ghi cả địa chỉ trên map, họ luôn mỉm cười. Lần đầu tiên ngồi taxi với tốc độ 130km/h lúc 3h30 sáng. Lần đầu tiên đi bộ thấy motor show. Và thấy cuộc đời đúng là những chuyến đi.










Guest house thân thiện, giá siêu rẻ, chỉ mỗi tội phòng nóng quá vì đi mùa quá nóng. 














Đi dạo ở công viên cạnh bờ sông Chao Phraya

















Cây cầu King Rama VIII






















Ngày thứ 2: 

Đi chợ Chaktuchak buổi sáng và shopping buổi chiều











































Review: Botanic Mattifying Toner Shine Away

Dòng Botanic của UK, mua tại Thailand, chuyên đặc trị cho da dầu, se lỗ chân lông. Bên dưới chai là lớp bột kaolin ( đất sét trắng), lắc đều trước khi thoa lên mặt. Đã đã, sau vài giây, mặt cảm giác thoáng và mịn hơn rất nhiều. Đây là 1 loại toner mà mình rất rất thích.











Ganier toner: http://laksagirlie.blogspot.com/2015/05/garnier-toner.html





Bali trip - kỉ niệm


Phát biểu cảm nghĩ Bali có những điểm gì ấn tượng? ( tốt và xấu luôn đó nha)




1. Biển
Trước khi tới đây, mình chả thèm lên mạng xem trước biển nơi này làm chi, vì cứ tưởng là biển Bali đẹp mà, nhưng khi đặt chân tới, ta nói thất vọng kinh khủng khiếp. Biển tại Kuta xấu kinh dị, cát vàng khè và hột nào hột nấy to đùng, đi ráp cả bàn chân. Chưa kể sóng biển thì nhẹ nhàng mà sao vẫn thấy có người lướt ván được ta. Lúc đó cũng ráng đứng xem họ lướt ván bằng cách nào í. Mấy anh cầm ván toàn cao to, nhưng khổ nỗi sao thấy da đen sì sì, mà thấy cầm ván chạy tới chạy lui chứ có thằng nào ra lướt gì đâu. Mình cứ hí hửng trông đợi hình ảnh trai đẹp lướt ván, cơ mà mấy anh ấy đu ván rồi trôi vào bờ thôi, buồn dã man. Đem theo bộ bikini mà chả thèm mặc chụp hình là hiểu rồi.












2. Các đền đài lúc nào cũng đông đúc dân bản xứ

Chả biết cái xứ này dân chúng có dư thời gian hay sao á mà cứ đến địa điểm tham quan nào có đền đài là dân tình bản xứ đông như kiến cỏ. Theo trải nghiệm thì người Indo được vào cổng hoàn toàn miễn phí, vả lại đây là đấy nước của đền đài mà, thành ra muốn có chút không gian cảm nhận cũng hông được. Hôm ở Yogja, hix, lúc đi bộ lên đỉnh đền, thấy Tây thì ít mà dân tình quấn khăn che mặt quá trời. Các bạn ấy nói tiếng Bahasa, khỏi nghe dc gì, chỉ thấy xì xào. Và các bạn ấy cứ làm tán loạn cái giây phút bình yên, những phút mình cần nhắm mắt, hít sâu và cảm nhận được vị ngọt trong không khí. 

Phải công nhận rằng đi đâu cũng thấy đền nối tiếp nhau nhiều tới mức có thể ví là một mét vuông chắc có chục cái đền và người dân lúc nào cũng cúng kiến quỳ lạy đủ kiểu. Họ chuẩn bị vật cúng cũng rất công phu, có bánh và hoa. Mình vốn rất dở trong việc phân biệt các loại hoa nên đành bó tay, cũng không có cơ hội để hỏi người bản xứ đó là loại hoa gì, chỉ thấy chủ yếu là hoa màu trắng, mùi thơm nhẹ.








3. Đường đi 
Indonesia cũng y chang như VN, tên đường lộn xộn, thậm chí khác ở điểm là không thấy con số nhà trên đường. Gì chứ đi ban đêm là ngu mặt luôn á. Ở Indo không hề có tàu điện ngầm, xe bus thì ít thấy, di chuyển chủ yếu là xe máy và ô tô, cho nên cần phải có google map chỉ đường. Xe chạy bên trái nên lúc mới qua, không quen cứ chạy y chang bên phải, thì bị người dân họ chửi mắng hehehe.






4. Giá xăng quá rẻ
Kinh dị nhất là lúc đổ xăng tại Indonesia với giá xăng quá rẻ, rẻ kinh khủng khiếp nhá. Bạn phải tắt xe, xếp hàng và dẫn xe tới người bên trong trạm xăng; điều này tránh cho việc lộn xộn. Giá xăng tại đây khoảng 12,000 VND cho 1 lít xăng, tương đương 6,000 IDR. Đi chơi chạy xe banh chành cả trăm cây số mà mỗi ngày tiền xăng chỉ khoảng 50,000 VND mà thôiiiiiiiiiiiiiiii.


Mọi người tắt máy, dắt xe xếp hàng đợi đến lượt đổ xăng




5. Bali có Ubud

Ubud nằm trên núi, là thị trấn nhỏ với rất nhiều ruộng bậc thang dọc suốt hai đường đi. Bạn mình chạy xe, mình ngồi đằng sau nhìn ngắm, nhưng không dám dừng xe lại chụp hình vì đường dốc núi vậy, sợ đứng lại bị xe phía sau chạy lên tông trúng. Và không gì vui bằng việc đi lạc ở đây. Dốc thì cao, xe chạy lên không có nổi, có lúc mình phải đẩy xe mệt bở hơi tai.


Mình có đi vào ngôi chợ nhỏ tại Ubud, đứng chần chừ trả giá vài món đồ. Ban đầu tính mua mấy cục xà phòng handmade về chà chà tắm thử, vì nghe đồn ở đây khá nổi tiếng, nhưng mà lại không biết hàng chợ an toàn và có xài dc không. Giá cũng không rẻ chút nào đâu, đứng kì kèo hoài cuối cùng không có mua kakaka.

Vậy mà mua 2 cái xà rông để quấn đi tham quan mấy cái đền. Nhưng tới nơi mới biết là mấy đền đó không có bắt buộc phải quấn, nhưng vẫn cứ quấn để chụp hình và cho ngta biết mình là khách du lịch hehe. 


Không khí mát mẻ, trong lành đúng nghĩa, có chút lạnh lạnh lúc chạy xe lên núi. Nhưng cảnh báo là người dân tại đây đóng cửa đi ngủ rất sớm. 7h tối đã dẹp hết toàn bộ, bên ngoài đường vắng hoe. Nơi xứ xở xa xôi ấy cũng có quán Starbuck chễm chệ ngay con đường trung tâm luôn ( gần với Monkey Forest).




Các khách sạn ở Ubud rất nhiều



6. Các quán bar tại Kuta
Hôm cuối cùng tại Kuta, đêm đó đi bar chơi. Công nhận là bar ở Bali giá rẻ lắm kìa, thiệt luôn. Dọc con đường trung tâm, rất gần khách sạn, là 1 dọc các quán bar đủ loại hình thức. Chỉ cần vào trong, gọi 1 ly nước và ngồi chơi tới lúc nào cũng được cả. Mà nước thì rẻ rề lun, khoảng 40,000 đến 45,000 IDR ( khoảng 90k ah) là quẩy tới nóc nhà luôn. Tây ta Trung quốc rất nhiều, nhiều ơi là nhiều mà mình không có kua dc anh nào cả huhu, vì không có dám hó hé manh động lúc ấy.












7. Mát-xa trá hình
Tối hôm tới Kuta, đã quá đuối vì những chuyến bay dồn dập của 1 ngày trước đó và cả ngày chạy xe nhiều, quay trở lại Kuta cũng tầm 11h khuya, không muốn về ngủ mà muốn đi mát-xa thư giãn. Chạy lòng vòng tìm mấy tiệm lúc sáng thấy mà tiệm nào cũng dẹp hết trơn. Quay về lại khu gần khách sạn, lướt qua 1 tiệm thấy còn mở, mừng quá nhào vào hỏi thì vẫn còn làm, nhưng mà vắng hoe vì chả còn khách nào đâu, chỉ còn 2 đứa mệt mỏi đang cần dc thư giãn. Tiệm mát-xa gì mà tối hù, được ngăn cách bằng tường và bên ngoài là rèm, vậy thôi đó. Được quẳng vào cái phòng nhỏ, thôi thì chẳng quan tâm, nằm ngủ luôn trong lúc các em ấy mát-xa body. Giá cả cũng vừa phải, khoảng 100k VND trong 1 tiếng, và mình tự đưa tip thêm 100k nữa.

Ở Bali thì mat-xa rất nhiều, trong khách sạn dĩ nhiên có dịch vụ này, chẳng những thế mà rất sang trọng thoải mái và nhiều hình thức chọn lựa nữa. Có dịp quay lại Bali, nhất định phải trải nghiệm lại.





8. Ăn uống
Thật tình mà nói, đồ ăn ăn không có được vì đi du lịch thì không có canh để mà húp, lại ăn fast food và thức ăn chiên này nọ. 

Ở khu Kuta, dọc bờ biển có các food court bán hải sản nhiều lắm. Có một buổi tối ra đấy ăn, gọi đại vài món tôm cua gì đấy ( quên mất tiêu rồi), họ nêm nếm gia vị cũng dở ẹc ah. Cũng có đi ăn KFC tại Indo, có 1 bữa gọi 6 cái đùi gà chiên, 2 cái hamburger king size của Mc Donald ra, 2 đứa ngồi ăn ná thở trong điên loạn. 

Tối đầu tiên đi ăn tại food court trong 1 siêu thị ở Kuta. Món nước chấm rất ngon á.












Hôm đi Ubud cũng ăn tại 1 quán nổi tiếng, các món thịt heo chủ yếu. Quán tên là Warung Bali Gurung ( google tên quán là ra địa chỉ nhé)





Lúc đi từ Ubud xuống lại Kuta, cũng có ghé đại một quán ven đường ăn món cơm thịt heo. Miếng da heo rất rất giòn, mình nào giờ ko dám ăn do không biết ăn vì sợ nhưng mà mình cũng ăn đấy. Nói chứ dc húp thêm miếng canh là mừng lắm rồi.







Ba ước muốn lớn nhất khi đến dc nơi này: thả diều, nằm phơi nắng ngắm tây và ngắm hoàng hôn trên biển đều dc thực hiện cả. Thả diều trong thời tiết mưa ào ạt. Dc ngắm hoàng hôn tại đền BorobudurTanah Lot và cầu vượt biển nữa ♥ ♥.


Những điều thú vị tại Indo mà Vy trải nghiệm, cũng khá nhiều đấy.


1. Đóng thuế tại sân bay: Do tí tởn bay tách chặng, nên xài 3 vé tại Indo, thành ra đóng thuế 3 chặng luôn. Lúc bay tới thì không đóng nhé, nhưng để được bay tiếp nội địa hoặc bay ra thì phải đóng huhuhu. Từ Jakarta bay tới Yogya và từ Yogya bay tới Bali thì đóng rẻ hơn, mình không còn nhớ chính xác nữa, chắc chưa tới 100k cho mỗi lần ( khoảng 40,000 IDR). Cái chặng mắc nhất là đi ra khỏi Bali á, trời ơi, đóng tới gần 300k lận ( 150,000 IDR).


2. Để quên hành lý lúc check in: Lúc bay tiếp từ Jakarta tới Yogja, làm thủ tục xong xuôi ( không có hành lí kí gửi gì cả), te te đi qua khu quét người, và đi vào khu đợi máy bay. Cũng cái tật thi thoảng không để ý đồ đạc, lúc lấy ipod, điện thoại, tiền, túi xách nhỏ bỏ vào máy quét, mà quên lấy ipod ra. Tới lúc phát hiện, quay lại gặp mấy anh bảo vệ để lấy lại. Ngta hỏi mình trong ipod có hình của mình không. Mình lắc đầu nguầy nguậy, huhuhu, cái ipod xóa sạch bách hình rồi, còn quái tấm nào có mặt mình xuất hiện đâu. Vậy mà các anh ấy thấy mình biểu cảm tốt quá, trả liền lập tức, chả hỏi gì thêm kakaka. 

3. Mua sắm: Hôm ở Kuta, tối đó xách xe máy chạy ra mấy cửa tiệm mua đồ xài, bên đó chả thấy có store nào lớn cả, huhu, bị thất vọng dã man lun í. Chỉ có Guardian, 711 và Kmart thì phải. Nhào vào Guardian là dc thôi, đứng lựa quá trời, xong phát hiện ra, không đó đem tiền mặt theo, lục tung cái túi xách thì không thấy thẻ, huhuh. Lúc đó cũng gần 10h, họ phải đóng cửa, nên ngậm ngùi đi về, rồi hôm sau quay lại mua. Lúc chạy xe về, bị lạc đường, chạy hoài chả biết đi tới đâu, chắc lạc cả nửa tiếng đồng hồ. Trong người không có điện thoại, không nhớ địa chỉ khách sạn, không có tiền. Ba má ơi, lúc đó mà bị bắt cóc là khỏi có đường chuộc thân thiệt đó. Chạy lòng vòng rồi theo trí nhớ để quay lại khách sạn. Khách sạn nằm ngay trung tâm, nhưng trên đường 1 chiều nên đi lạc là vậy.




Nhìn vậy chứ toàn bộ là hành lý xách tay hết đó. Cái nào cũng 11 kí, toàn lố kí ko ah hehe













24 Apr 2014

Before Thailand trip 2014

Hình trước khi đi Thái hehehe.


Với sắc đẹp hiện tại của mình cộng thêm mái tóc rực lửa thì không biết hải quan có chặn lại không cho nhập cảnh ko ta




10 Apr 2014

Vật dụng nhỏ gọn du lịch


Du lịch luôn cần đem theo những dụng cụ nhỏ gọn, càng gọn chừng nào càng tốt chừng đó. vì lúc sửa soạn, thiệt sự không có thời gian để cất đâu, toàn kiếm xài xong quăng đại trong phòng rồi đi chơi, y chang vậy trong rất nhiều ngày của chuyến đi. Do đó, những thứ cần thiết không thể thiếu là đồ dũa móng tay nè, bộ kim chỉ, kem đánh răng và dao cạo kakaka.