Với cái tính thích dc ăn nhiều món lạ, món đặc sắc tại HK, trước khi đi, cũng chịu khó check mòn mỏi nhiều website bên đó để tìm địa điểm ăn uống. Mình cũng thừa hiểu 1 điều rằng, ở đất nước nào cũng y nhau ở điểm là quán lề đường sẽ ngon và rẻ hơn nhà hàng. Nhưng mà không có tiếng Hoa, mà dùng google translate cho tiếng Hoa thì không thể check trên điện thoại được. Thành ra tìm hoài không thấy cụ thể địa điểm nào, mà chỉ biết là phải đi ăn dimsum và mấy món như tàu hủ thúi, món mì HK.
Một ngày đẹp trời nọ, mừng quá, cũng tìm dc thông tin 1 quán bán dimsum lâu đời. Vội vàng ghi lại địa chỉ, nhét vào lịch trình đi ăn cho bằng được. Thế là trong lịch trình, sáng sớm đi leo đỉnh The Peak, tới trưa thì đi ăn dimsum. Cũng ngược đời ha, đáng lý ra dimsum phải đi ăn buổi sáng mới hợp lý, đằng này mình quyết định đi ăn ... trưa. Có vài lý do lòng vòng để mình đưa ra cái quyết định đó, nhưng sau cùng đó là quyết định rất sáng suốt.
12h trưa đi từ The Peak xuống đất, đi bộ để tìm quán dimsum. Mòn mỏi hỏi đường, mà ngay giờ nhân viên cũng vội vã đi ăn trưa, có người không biết chỗ đó là đâu để chỉ, có người chỉ nhưng mà tìm hoài không thấy có. Đi bộ nhiều, mỏi chân, đói bụng, 2 bạn đồng hành cũng dần bỏ cuộc tìm kiếm quán dimsum ấy. Thế nhưng mình quyết tâm phải tìm cho bằng dc để ăn. Và chúng mình lại đi bộ tìm tiếp. Thật ra không xa xôi gì cả, chỉ là lòng vòng tìm không thấy. Sau cùng theo định hướng mà đi, đã vậy còn leo dốc ngay lúc bụng đói cồn cào. Đi sâu vào trong 1 cái hẻm, thật ra nó giống hẻm hơn là con đường, đó là con đường của cái quán dimsum đang tìm, thế mới ghê chớ. Chúng ta đã tìm thấy ánh sáng vào giờ phút chót.
Quán đúng thật lâu năm nằm tại khu Lan Kwai Fong ( Lan Quế Phường), quán bên ngoài cũ kĩ, mừng thầm vì sắp dc ăn no căng bụng. Nhưng cái gì cũng cần thử thách hay sao á. Quán có tầng trên, xây theo kiểu tầng lửng. Ban đầu nhìn vào, thấy bên dưới chả có khách nào ngồi ăn cả, đến cái bàn cũng chả có, mình chửi rủa thầm trong bụng là, quái quỷ thật, chả lẽ mất công sức mà cuối cùng trên website chỉ sai hả. Nhưng sự thật đã làm mình hết cả hồn lun. Lúc đi bộ lên tầng lửng, hỡi ơi, người HK đang ngồi kín cả cái tầng, bàn nào cũng đủ chục người, chắc cũng hơn 20 bàn chứ không ít, ngồi ăn và cười nói ầm ầm, toàn bằng tiếng Hoa, hiểu chết liền.
Tên quán là Lin Heung Restaurant ( 160-164 Wellington Street, Central)
( Tấm hình này chụp sau khi đã ăn uống thỏa thích, bên phải là bạn mình tươi cười, bên trái là mình đang cầm điện thoại check địa điểm tham quan tiếp theo)
3 đứa vội tìm chỗ an tọa, trước hết là nghỉ mệt, sau đó là màn đi chọn món ăn.
Mình bắt đầu xem hình ảnh để đoán thành phần thức ăn. Đứng hỏi chủ quán 1 hồi thì biết mấy món đó là nấu cho buổi tối, hiện tại chỉ có dimsum. Thế là bắt đầu ngồi quan sát mọi người xung quanh xem họ gọi món ăn bằng cách nào, để bắt chước theo cho giống :)). Cũng y như trong Windsor bên mình, có các cô đẩy xe và muốn ăn gì thì cầm lên.
Sau đó đưa tờ giấy như chơi lô tô để cô ấy đóng mộc vào. Sau đó sẽ dựa vào mộc đỏ trong tờ lô tô mà tính tiền.
Chiến đấu cho cái bụng đói lả thôi bằng các món như bánh nếp thịt gói lá sen, bánh bao, chân gà rút xương, xíu mại với lại cái món tựa như há cảo.
Các chú ngồi chung bàn với mình bắt đầu rót trà. Chung trà đặt trong cái chén tròn nhỏ, bên ngoài là nước lạnh. Nước trà rất là ngon, mình uống nhiều lắm kìa vì mình là đứa thích uống trà và cũng kén trà.
Cái ấm trà luôn được đun nóng để phục vụ khách.
Với cái tính thích dc ăn nhiều món lạ, món đặc sắc tại HK, trước khi đi, cũng chịu khó check mòn mỏi nhiều website bên đó để tìm địa điểm ăn uống. Mình cũng thừa hiểu 1 điều rằng, ở đất nước nào cũng y nhau ở điểm là quán lề đường sẽ ngon và rẻ hơn nhà hàng. Nhưng mà không có tiếng Hoa, mà dùng google translate cho tiếng Hoa thì không thể check trên điện thoại được. Thành ra tìm hoài không thấy cụ thể địa điểm nào, mà chỉ biết là phải đi ăn dimsum và mấy món như tàu hủ thúi, món mì HK.
Một ngày đẹp trời nọ, mừng quá, cũng tìm dc thông tin 1 quán bán dimsum lâu đời. Vội vàng ghi lại địa chỉ, nhét vào lịch trình đi ăn cho bằng được. Thế là trong lịch trình, sáng sớm đi leo đỉnh The Peak, tới trưa thì đi ăn dimsum. Cũng ngược đời ha, đáng lý ra dimsum phải đi ăn buổi sáng mới hợp lý, đằng này mình quyết định đi ăn ... trưa. Có vài lý do lòng vòng để mình đưa ra cái quyết định đó, nhưng sau cùng đó là quyết định rất sáng suốt.
12h trưa đi từ The Peak xuống đất, đi bộ để tìm quán dimsum. Mòn mỏi hỏi đường, mà ngay giờ nhân viên cũng vội vã đi ăn trưa, có người không biết chỗ đó là đâu để chỉ, có người chỉ nhưng mà tìm hoài không thấy có. Đi bộ nhiều, mỏi chân, đói bụng, 2 bạn đồng hành cũng dần bỏ cuộc tìm kiếm quán dimsum ấy. Thế nhưng mình quyết tâm phải tìm cho bằng dc để ăn. Và chúng mình lại đi bộ tìm tiếp. Thật ra không xa xôi gì cả, chỉ là lòng vòng tìm không thấy. Sau cùng theo định hướng mà đi, đã vậy còn leo dốc ngay lúc bụng đói cồn cào. Đi sâu vào trong 1 cái hẻm, thật ra nó giống hẻm hơn là con đường, đó là con đường của cái quán dimsum đang tìm, thế mới ghê chớ. Chúng ta đã tìm thấy ánh sáng vào giờ phút chót.
Quán đúng thật lâu năm nằm tại khu Lan Kwai Fong ( Lan Quế Phường), quán bên ngoài cũ kĩ, mừng thầm vì sắp dc ăn no căng bụng. Nhưng cái gì cũng cần thử thách hay sao á. Quán có tầng trên, xây theo kiểu tầng lửng. Ban đầu nhìn vào, thấy bên dưới chả có khách nào ngồi ăn cả, đến cái bàn cũng chả có, mình chửi rủa thầm trong bụng là, quái quỷ thật, chả lẽ mất công sức mà cuối cùng trên website chỉ sai hả. Nhưng sự thật đã làm mình hết cả hồn lun. Lúc đi bộ lên tầng lửng, hỡi ơi, người HK đang ngồi kín cả cái tầng, bàn nào cũng đủ chục người, chắc cũng hơn 20 bàn chứ không ít, ngồi ăn và cười nói ầm ầm, toàn bằng tiếng Hoa, hiểu chết liền.
Tên quán là Lin Heung Restaurant ( 160-164 Wellington Street, Central)
( Tấm hình này chụp sau khi đã ăn uống thỏa thích, bên phải là bạn mình tươi cười, bên trái là mình đang cầm điện thoại check địa điểm tham quan tiếp theo)
3 đứa vội tìm chỗ an tọa, trước hết là nghỉ mệt, sau đó là màn đi chọn món ăn.
Mình bắt đầu xem hình ảnh để đoán thành phần thức ăn. Đứng hỏi chủ quán 1 hồi thì biết mấy món đó là nấu cho buổi tối, hiện tại chỉ có dimsum. Thế là bắt đầu ngồi quan sát mọi người xung quanh xem họ gọi món ăn bằng cách nào, để bắt chước theo cho giống :)). Cũng y như trong Windsor bên mình, có các cô đẩy xe và muốn ăn gì thì cầm lên.
Sau đó đưa tờ giấy như chơi lô tô để cô ấy đóng mộc vào. Sau đó sẽ dựa vào mộc đỏ trong tờ lô tô mà tính tiền.
Chiến đấu cho cái bụng đói lả thôi bằng các món như bánh nếp thịt gói lá sen, bánh bao, chân gà rút xương, xíu mại với lại cái món tựa như há cảo.
Các chú ngồi chung bàn với mình bắt đầu rót trà. Chung trà đặt trong cái chén tròn nhỏ, bên ngoài là nước lạnh. Nước trà rất là ngon, mình uống nhiều lắm kìa vì mình là đứa thích uống trà và cũng kén trà.
Cái ấm trà luôn được đun nóng để phục vụ khách.